Cũng như nhiều bạn trẻ khác, trở thành sinh viên của một trường đại học – là mong ước, là mục tiêu phấn đấu của em trong suốt những năm tháng học sinh. Và ước muốn đó đã trở thành hiện thực khi cánh cổng Đại học Sao Đỏ đã rộng mở đón em . Em hiểu rằng đây chính là mảnh đất màu mỡ để em ươm mầm, nuôi dưỡng và phát triển ước mơ, hoài bão của mình.
Đại học Sao Đỏ là một trong những ngôi trường có bề dày lịch sử, giàu truyền thống của đất nước; đây là cái nôi đào tạo nhiều nhân tài. Chúng em rất phấn khởi khi được sống, học tập trong môi trường tốt đẹp này, được làm quen với các thầy, cô giáo, bạn bè mới và hơn nữa là được nhà trường và các thầy cô giáo tạo điều kiện để chúng em, những sinh viên có điều kiên học tập, rèn luyện tốt nhất. Môi trường học tập ở trường đại học sẽ là nơi giúp chúng em tiếp cận nguồn tri thức mới, cách thức làm việc khoa học và trau dồi nhiều kĩ năng mềm để phục vụ cho công việc cũng như cuộc sống sau này. Đây cũng là nơi để chúng em tu dưỡng bản thân, phấn đấu trở thành người có tri thức, năng động, sáng tạo, những công dân có ích cho đất nước.
Bốn năm học cuối cùng cũng đã kết thúc. Với những sinh viên chúng em, đây là những ngày cuối cùng của chuỗi tháng năm học tập, phấn đấu và rèn luyện không mệt mỏi trên ghế nhà trường. Bốn năm học trôi qua như một giấc mơ, chắc hẳn mỗi sinh viên năm cuối đều nhớ như in ngày nhập trường, khi đó vẫn còn ngơ ngác đứng trước cổng trường đại học, lòng ngập tràn niềm vui và hân hoan của một tân sinh viên. Vậy mà giờ đây, chúng em lại phải sắp xa thầy cô xa mái trường và xa những người bạn thân thương. Đâu đó trong niềm vui của ngày hôm nay là những cảm xúc bất chợt vỡ òa khi phải nói lời chia tay.
Bốn năm học là một khoảng thời gian không dài những cũng đủ để khắc ghi biết bao kỉ niệm bên mái trường, thầy cô và bè bạn. Chúng em đã được sống trong sự dạy bảo tận tâm, nhiệt huyết của thầy cô và 4 năm học ấy cũng đủ để chúng em đạt được những thành quả nhất định. Đó là kiến thức, là nghị lực, là sự tự tin vào bản thân để có thể vững bước trong cuộc sống mới. Thầy cô cho chúng em một nền tảng tri thức vững chắc, có ai đó đã ví thầy cô như hạt phù sa lặng lẽ, phù sa cứ âm thầm chảy trôi, bồi đắp cho bao cây đời xanh tốt, hoa quả đơm bông mà ngàn đời chẳng tựa vinh danh. Những hạt phù sa âm thầm ấy đã dạy cho chúng em cách sống, cách làm người, cả cách mỉm cười và cách đón nhận những thử thách khó khăn trong cuộc sống.
Chúng em xin chân thành cảm ơn nhà trường, BGH đã hết lòng tạo điều kiện cho chúng em, để chúng em có thể học tập tốt và đạt được những thành quả như ngày hôm nay.
Đặc biệt, em xin trân trọng gửi lời cảm ơn đến toàn thể Khoa Ô tô, nơi đã cho chúng em một môi trường học tập tuyệt vời với những phương pháp giảng dạy hiệu quả, gần gũi và thân thiện, cảm ơn các thầy cô trong Khoa đã tận tâm tận lực bằng tinh thần và trách nhiệm của mình. Không chỉ truyền đạt kiến thức, kinh nghiệm và kỹ năng mà còn dìu dắt chỉ bảo chúng em phấn đấu và rèn luyện nên người. Cảm ơn thầy cô đã chắp cánh cho những ước mơ của chúng em trở thành hiện thực
Có ai đó đã từng nói: “bạn là người mỉm cười khi bạn cười, vui khi bạn vui nhưng không khóc khi bạn khóc, vì khi ấy họ còn phải nắm tay và ôm lấy bạn”. Với chúng mình, bốn năm sẽ không hề trôi qua trong vô nghĩa, chúng mình đã học hỏi được rất nhiều điều lẫn nhau, đã xây dựng được một tình bạn thật ý nghĩa. Đó có lẽ là một điều may mắn đối với chúng ta. Chính vì những tình cảm ấy mà khi phải nói lời tạm biệt, khi mà mỗi người phải bước vào đời, phải tự chọn cho mình một hướng đi riêng, không còn chung bước trên một con đường nữa, bỗng chốc mỗi chúng ta lại cảm thấy thật buồn, một nỗi buồn không thể gọi thành tên. Một cảm xúc rất lạ dâng trào trong lòng mỗi chúng ta, có lẽ nó chưa đủ lớn để những giọt nước mắt có thể trào ra nhưng nó tạo thành những tiếng nấc nghẹn trong lòng.
Rồi đây, sắp phải tạm biệt mái trường, những người bạn thời sinh viên ngày hôm nay cũng sẽ rẽ qua trăm hướng, về trăm nẻo, sẽ bay đến những chân trời mới để thực hiện những ước mơ của riêng mình. Nhưng, xin hãy giữ lại cho nhau những gì đẹp nhất, hãy tha thứ những lỗi lầm, giận hờn vu vơ, xin khắc lại những nỗi niềm chưa nói với những người bạn ta hằng quý mến. Chúc cho chúng ta sẽ phấn đấu không ngừng nghĩ bằng nhiệt huyết của tuổi trẻ để ngày mai đây từ mái trường này chúng ta sẽ trở thành những người có ích cho xã hội, sẽ luôn vững vàng trên con đường đã chọn và sẽ là niềm tự hào của thầy cô.