Gửi Sao Đỏ yêu dấu.

Thứ sáu - 31/03/2017 04:56
Thấm thoát ấy vậy mà 4 năm đã trôi qua. Thời gian đúng là nhanh thật đấy. Mới ngày nào tôi còn là 1 sinh viên năm nhất rụt rè nhút nhát từ miền quê lên thị xã, vậy mà đến bây giờ gần 4 năm đã trôi qua, cũng là lúc tôi sắp ra trường, sắp phải xa, phải tạm biệt Sao Đỏ thật rồi. 4 năm, khoảng thời gian không ngắn cũng chẳng dài, có những thứ đã làm được rồi, đã hoàn thành được rồi nhưng cũng có những việc còn đang dang dở, chỉ có kỉ niệm là chan đầy, không chứa đâu cho hết
    Sống và học tập ở Sao Đỏ ngần ấy thời gian, tôi thấy mình lớn lên nhiều lắm. Ở đây có thầy cô, bạn bè, xã hội, tất cả tạo nên một Sao Đỏ, một người thầy to lớn dìu dắt, dạy bảo tôi từng ngày, từng tháng. Những kiến thức, kỹ năng và cả cách sống nữa, tất cả đó tôi được học ở Sao Đỏ giúp tôi trưởng thành dần lên, rồi kết thúc 4 năm, tôi có 1 chiếc ba lô to một chút, dày một chút để bước vào đời.
    Tôi vẫn còn nhớ như in những ngày đầu của năm nhất sinh viên, tôi bước vào trường với cảm giác thênh thang, rộng lớn. Ngôi trường Đại học Sao Đỏ ngày ấy với tôi sao to, sao đẹp quá. Dần dần khi quen thuộc rồi, ngôi trường như thu bé lại dần và cảm giác gần gũi than thương ăn sâu vào tiềm thức lúc nào không hay, chỉ biết rằng đén trường như là nhà của mình vậy.
    Sau 4 năm Sao Đỏ của tôi cũng có nhiều đổi thay lắm. Diện mạo ngôi trường được nâng cấp, tu bổ thường xuyên làm Sao Đỏ ngày càng đẹp hơn. Các thế hệ thày cô cũng vậy, có người đến, người đi, người ở lại, dòng người ấy tấp nập năm này qua năm khác không khi nào ngơi nghỉ. Và còn cả những chính sách đường lối của trường nữa. Những thay đổi ấy làm nên sự năng động, sôi nổi như bao trường Đại học khác nhưng cũng mang những nét rất riêng Sao Đỏ.
 
download
Mái trường đại học Sao Đỏ thân yêu 
    Đến giờ đây, tôi chỉ học tại trường được vài tháng nữa thôi, mỗi ngày đến trường, trong tôi cứ xuất hiện một cảm giác khó tả. Bâng khuâng, lưu luyến, chưa phải xa mà đã thấy nhớ. Nhớ nhiều lắm và có quá nhiều thứ để nhớ. Nhớ từng phòng học, từng chiếc bàn, chiếc ghế, những ô cửa sổ, nhớ hang ghế đá dưới sân, hang cây lá rụng, nhớ sân trường những lúc hát hò nhảy múa, nhớ những lúc la cà hang quán cổng trường, nhớ tiệm cầm đồ những lúc tiêu hoang… Và nhớ mối tình đơn phương, nhớ người con gái tôi thương mà không dám mở lời, để đến bây giờ có nói cũng như không.
    Sắp xa Sao Đỏ rồi nhưng dường như tôi chỉ mới nói được rằng Sao Đỏ đẹp lắm chứ chưa lần nào tôi nói tôi yêu Sao Đỏ lắm. Đúng là như vây, tôi chưa bao giờ nói nhưng trong thâm tâm tôi biết, tôi yêu Sao Đỏ đến nhường nào và tôi chắc chắn rằng, Sao Đỏ cũng biết điều đó.
     Mãi nhớ mái trường Sao Đỏ mến yêu !!!

 
 

Tác giả bài viết: Ngô Tuấn Phong - SV CNKTOTO2-DK4

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây